Ân tình
Nhà khó khăn khi học hết cấp ba
Làm hồ sơ con xin vào Nhà máy
Bố mẹ lo đời con chưa từng trải
Chưa va vấp với xã hội, với đời
Mới vào làm con cảm thấy chơi vơi
Công việc, bạn bè, môi trường đều xa lạ
Thấy nản lòng và cảm xúc khó tả
Đồng tiền lương thấm đẫm giọt mồ hôi
Ngày qua ngày thời gian thấm thoắt trôi
Đồng nghiệp động viên, cấp trên luôn giúp đỡ
Lời bố mẹ dặn dò con luôn nhớ
Hai bàn tay lao động là vinh quang.
Rồi một ngày khi con hãy còn đang
Lắp ráp xe chạy chuyền qua công đoạn
Anh nhóm trưởng bảo rằng em hãy đoán
Có món quà em có nhớ gì không?
Con lắc đầu và không khỏi ngóng trông
Ồ lạ nhỉ? Ai gửi quà mình đấy?
“Ngày sinh nhật! Sao em không nhớ vậy?
Công đoàn tặng quà, em hãy nhận đi”
Bố mẹ ơi qua mười tám xuân thì
Lần đầu tiên con nhận quà sinh nhật
Nhà mình nghèo, bố mẹ đều tất bật
Kỷ niệm ngày sinh quên lãng theo thời gian.
Vào ngày nọ con nước mắt hòa chan
Khi hay tin mẹ con lâm trọng bệnh
Con bước đi đôi chân như tập tễnh
Suy nghĩ âu lo, tâm trí cứ u sầu.
Lòng ngổn ngang, thức trắng suốt đêm thâu
Con nghỉ việc dành thời gian chăm mẹ
Lên công ty các anh khuyên nhỏ nhẹ
Đừng vội viết đơn, em cứ về chăm.
Mẹ đỡ rồi em quay lại, việc làm
Vẫn chờ em, Công ty tạo điều kiện
Vậy mẹ ơi trong cuộc đua quyết chiến
Dành sức khỏe về cho mẹ con ta
Anh chị công đoàn, đồng nghiệp vào ra
Thăm hỏi ân cần, ủng hộ tiền mình nữa
Lúc nguy khó có tình thương chan chứa
Thành Công Hyundai con nợ một ân tình!
_ Lê Thị Ngọc Hà_ Công ty cổ phẩn sản xuất ôtô Hyundai Thành Công Việt Nam.